Diễn đàn Trung tâm Tiếng Trung Ánh Dương
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

chuyện học của tôi

Go down

chuyện học của tôi Empty chuyện học của tôi

Bài gửi  ruan wen nan Wed Dec 12, 2012 6:47 pm

Với mục đích cầu tiến, chia sẻ và học hỏi mình tiếp tục viết một câu chuyện về việc học của bản thân. Trong câu chuyện mình có sử dụng một số thành ngữ, tục ngữ các bạn chú ý quan sát và cho mình ý kiến đóng góp nhé. Xin chân thành cảm ơn
自己的故事
同学们知道吗?我爱书如命。小的时候已经立志读尽人间书。为了实现这个愿望,我下很多的功夫,天天起早摸黑,寒窗苦读二十多年。果然功夫不负有心人。二十四岁我已经取得了教物理方法的硕士证书,同时我也可以用中文跟中国朋友沟通,听力口语都好的。可是我对自己的水平还不满意,继续刻苦学习。生活过得比较单调,两点一线----从家里的书房到学校,然后从学校回家里的书房(我已经当一名物理老师)。朋友们都叫我书呆子。我也不理只顾着读书。我对中文很感兴趣,我下决心要成为中国通。我学到走火入魔的程度了。可是越学越差。停滞不前。我觉得自己离中国通还差得远。我很失望,愁眉苦脸。有一天,我突然看到这句话:“吾生也有涯而知也无涯”。就是说人们的生命是有限的,而知识却是无限的。站在学海无涯我们的知识即不如一颗沙。以有限的生命去追求无限的知识,必体乏神伤,既然如此还在不停地追求知识,那可真是十分危险的了!我一看到就恍然大悟。中文博大精深。连中国人都不敢自称中国通的。我只是外国人根本不能办得到的。觉悟了,应该下山了。离开书房转到外面重视社会锻炼。不仅从书里学习而且从社会从别人的经历来学习。我一直相信:三人行必有我师焉,所以我喜欢访师求学。一边教书一边学习。有人说教书就是最好的学习方法?你们对这句话有什么看法啊?我个人很赞同这种说法。为了帮别人学习我要好好备课所以我的水平也不断提高了。我真高兴啊

ruan wen nan

Tổng số bài gửi : 13
Join date : 05/12/2012

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết